Nhắc đến những người đã làm tô điểm thêm cho nét đẹp của trường Lý thì không thể nào không nhắc tới các bạn học sinh thân yêu. "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò". Bản thân tôi là một người cũng đã tiếp xúc với rất nhiều bạn học sinh của trường, tôi nhận ra, các bạn đều có một đặc điểm chung: Lúc mới vào trường thì chỉ muốn 3 năm trôi qua thật nhanh vì chưa quen với phương pháp học tập mới ở lớp 10; thế nhưng, đến lớp 12 ai cũng lại chỉ muốn thời gian trôi thật chậm lại mà thôi... Chắc hẳn đều có suy nghĩ giống tôi nhỉ? THPT Lý Thường Kiệt không chỉ là một ngôi trường, đó còn là mái nhà đầy ắp kỷ niệm, là một mảnh ký ức tuyệt đẹp trong mỗi học sinh nơi đây,...Ngược lại, mỗi một con người ở Lý là một mảnh ghép quý giá; và chính các bạn, những người đang đọc bài viết này, đều là một phần thanh xuân, một phần tươi trẻ của Lý Thường Kiệt.
Tán lá xanh rờn, mơn mởn, như một sự cứu tinh cho những ngày hè nắng nóng, oi ả. Cây trong trường Lý Thường Kiệt rất đa dạng, có đếm cũng không xuể. Đây cũng như một sự ưu ái của nhà trường nhằm giúp học sinh tránh khỏi cái nắng gắt giữa trưa, phần nào làm xoa dịu đi cái căng thẳng sau một buổi học dài. Tôi làm sao quên được những tháng ngày chen nhau đứng dưới cái tán lá xanh mướt ấy, đó là những buổi tâm sự của đám bạn, cũng là khoảng thời gian ta nán lại trường để chơi đùa cùng nhau. Đó cũng là khoảnh khắc bắt gặp nụ cười của em dưới những tia nắng lấp ló qua hàng cây, nhẹ nhàng, trong trẻo, nhưng cũng khiến hai má tôi ửng hồng...